CHƯƠNG 1005 - Phù… Thiếu…
Khi Lorgar bò ra ngoài từ trong ổ chăn ấm áp, nàng cảm thấy đầu mình vẫn còn hơi đau. Nàng chép chép miệng, môi răng vẫn tàn lưu lại mùi hương của rượu trắng dâu tây.
Xem ra… Lại uống quá nhiều rồi.
- Ui da…
Nàng không nhịn được mà phát ra một tiếng nức nở nho nhỏ từ trong cổ họng.