CHƯƠNG 1056 Trong địa lao u ám, ánh lửa chiếu rọi bóng người treo trên vách tường, giống như một cái cây bị chẻ đôi.
Không giãy dụa, không la hét hay cầu xin sự tha thứ, chỉ khi roi da lướt qua, bóng đen mới lắc lư hai lần theo quán tính, đồng thời, rên lên một tiếng rên nhẹ trầm thấp.
Nhưng rất nhanh đã bị che lấp bởi đòn roi tiếp theo.
Vụt!
Vụt!