CHƯƠNG 1124 - Ta cảm thấy… chúng ta nên rời đi rồi.
Im lặng một lúc lâu, Zimbardi lẩm bẩm nói.
Toàn bộ nơi này đều lộ vẻ quỷ dị, ở càng lâu càng cảm thấy ngột ngạt, cho dù khi ở đáy biển cũng không cảm thấy khó chịu như vậy.
Cho dù là ánh sáng dịu nhẹ dưới chân, hay là ngọn đèn dầu trong tay, đều chỉ có thể chiếu sáng phạm vi mười mét xung quanh, mà xa hơn thì chỉ một màu đen kịt —— trong mắt Zimbardi, chút ánh sáng này không chỉ không mang lại yên lòng, trái lại còn là báo hiệu của một nguy hiểm nào đó. Điều này cũng giống với bọn họ hoàn toàn bại lộ ở ngoài sáng, nhưng lại không hề biết gì về nguy hiểm bên trong bóng tối.
Sự thật là, cho đến bây giờ hai người bọn họ vẫn chưa hề nhìn thấy biên giới thật sự của hang động này.