CHƯƠNG 1492 Bối cảnh lại quay về thuần trắng.
Nó đứng ngây người thật lâu rồi mới một lần nữa mở miệng nói:
- Những cảnh tượng này không phải ở trong kho ký ức – lúc đó ta đã đóng cửa tất cả hệ thống cảm giác, không có khả năng còn lưu lại ghi chép hình ảnh bên ngoài.
- Đúng vậy.
Roland thản nhiên nói, những điều này là những đoạn ngắn không trọn vẹn mà hắn đã nhìn thấy trước khi kết thúc – mâm sao cuối cùng hiện ra không chỉ thuộc về chính Epsilon, còn có một phần đến từ chính Lam. Đại khái vì nhận lấy ảnh hưởng do ma lực đánh sâu vào, chúng nó vốn chỉ là “Đèn kéo quân” chợt lóe lên, còn Roland lại lợi dụng đặc tính của chiến trường linh hồn hư cấu thành những khoảng trống này, ghép tất cả các cảnh rải rác thành một bức tranh hoàn chỉnh: