CHƯƠNG 259 Người thứ tư là Sylvia.
Khi đối mặt với phù thủy này, Roland luôn cảm thấy có chút không được tự nhiên, không phải vì Nightingale đã nói nàng nói dối quá nhiều, trong xã hội hiện đại, ngoài người thân và bạn bè thân thiết thì chẳng mấy ai dám thẳng thắn, các loại thổi phồng kèm theo đặc hiệu, tin vịt, hắn đã thành thói quen.
Hắn chỉ cảm thấy mình không còn chỗ nào để trốn trước mặt nàng, càng tồi tệ hơn là hắn biết đây không phải là ảo giác mà là năng lực của đối phương là như vậy. Tầm nhìn không bị cản trở, chỉ cần nàng muốn thì quần áo trên người mình tương đương với không có gì. Roland thầm thở dài tại sao mình lại không có năng lực như vậy, đồng thời vô tình thay đổi tư thế ngồi, bắt chéo chân.
Xét về ngoại hình, nàng có thể được coi là độc nhất trong số năm phù thủy này: Một mái tóc dài màu ngọc lam buông thẳng xuống vai, và đôi lông mày mảnh mai như ẩn như hiện dưới mái tóc. Đặc biệt là đôi mắt màu hổ phách của nàng trong suốt đến mức gần như không có chiều sâu, phản chiếu toàn bộ ánh sáng như một tấm gương. Nhìn hồi lâu, Roland luôn cảm thấy bên trong đột nhiên xuất hiện một vết đỏ.
Năng lực của Sylvia rất dễ hiểu. Ngoài ra, nàng cũng sở hữu khả năng phân nhánh tương tự như Nightingale: Có thể nhìn thấy sự hội tụ và tiêu tán của ma lực.