CHƯƠNG 267 Đi qua hành lang tối tăm, ngồi lồng đi vào trong một khu vực trống rỗng lớn dưới lòng đất, Mael lại đến Trụ Bí Thánh Điện.
Obas Llane đã đợi sẵn ở cửa.
Trông hắn già hơn lần trước chút ít, hốc mắt hõm vào trong, nếp nhăn nơi khóe mắt lan ra cả má như mạng nhện, nhưng nụ cười vẫn dịu dàng và đầy ân cần. Mael không khỏi hốc mắt cay cay, quỳ xuống trước mặt hắn: "Miện hạ, chúng ta…"
"Đứng lên đi, đứa nhỏ.” Giọng giáo hoàng đều đều và điềm đạm: "Nghe nói các ngươi đang gặp rắc rối? Đến sảnh lớn bàn đi."
Hôm nay không phải ngày chuyển hóa, trong sảnh lớn không có những hàng nến dài như những vì sao được thắp dọc theo chân tường, chỉ có một vài ngọn nến được đặt ở một vài góc. Giáo hoàng ngồi trở lại ghế chính và thở dài một hơi: "Nói đi, rốt cuộc bên ngoài đã xảy ra chuyện gì."