CHƯƠNG 350 Mael sửng sốt, hắn nhìn chằm chằm ông lão trước mắt, muốn nhìn ra được thứu gì từ trong ánh mắt của đối phương.
Nhưng mà ánh mắt hắn đục ngầu.
Ánh mắt của hắn không còn thâm thúy khiếp người, có thể đâm thẳng lòng người như trước đây. Có lẽ hắn có được trí tuệ mà các đời Giáo hoàng truyền thụ xuống, lấy được tri thức từ Vạn Pháp Thánh Điển, nhưng... tất cả đều không đền bù được thời gian.
Miện hạ không phải đang nói đùa, Mael nhận ra được, con đường của hắn đã đến phần cuối.
Hốc mắt có chút mơ hồ.