CHƯƠNG 362 Bên cạnh bến tàu, hơn mười chiếc thuyền buồm xếp thành một hàng, đỉnh cột buồm và dây gai giao nhau đã bị bông tuyết bọc thành từng sợi dây trắng noãn, dân chạy nạn từ trong khoang thuyền nối đuôi nhau đi ra, đi đến khu đất trống trước bến tàu.
Đây cũng không phải là lần đầu tiên Biên Thùy Trấn tiếp thu dân chạy nạn đến từ các nơi Greyfort, toàn bộ quá trình đều ngay ngắn trật tự. Bốn cái lan can sắt chia bọn họ thành hai nhóm nhỏ, vừa có thể khống chế dòng người mà còn có thể tránh cho giẫm đạp lên nhau. Hai bên lan can là cảnh sát tuần tra cầm đoản côn, người đưa đẩy và mưu toan vượt qua lan can đều sẽ bị đánh một côn. Có trừng phạt thì đương nhiên cũng có ban thưởng —— vì trấn an đám người trải qua gian khổ mới đến được nơi đây, dân chạy nạn đi qua đường đi giữa lan can đều có thể nhận được một bát cháo loãng nóng hôi hổi. Cho dù như thế nào thì nhét đầy cái bao tử trước thì sẽ có thể giảm sự khủng hoảng và khó chịu của dân chạy nạn với một lãnh địa lạ lẫm xuống.
Lần này, ngoại trừ cảnh sát, Đệ Nhất Quân và quan viên Tòa thị chính, Nightingale và Sylvia cũng tham gia kiểm tra, vì để tìm ra những người cắn thuốc nằm vùng của Deflick trong đám người. Dưới ma lực chi nhãn, cho dù là viên thuốc hay là bột tuyết đều không thể ẩn giấu.
"Cảm tạ tất cả những gì ngươi đã làm vì Tây cảnh." Roland thu tầm mắt lại, quay qua nhìn Margaret bên cạnh, nói: "Nếu như không có đội thuyền của ngươi thì chỉ sợ những người này sẽ phải sống trong khu ổ chuột của những thành thị khác qua trời đông giá rét."
"Khó có khi điện hạ dùng giọng điệu bức thiết như thế để nhờ ta giúp đỡ, đương nhiên ta phải toàn lực ứng phó." Nàng cười cười: "Nhưng mà rất nhiều thuyền viên cũng không chịu giương buồm trong trời tuyết lớn, cho nên chỉ có mười ba con thuyền như thế đến."