CHƯƠNG 411 ...
Không có ánh nến chập chờn bất định, cũng không có lò lửa cháy đôm đốp, dưới tác dụng của hơi ấm, trong phòng, dù chỉ mặc áo mỏng cũng rất ấm áp, ma thạch phát sáng trên tủ đầu giường chiếu cho trong phòng sáng rực —— tia sáng màu vàng ổn định mà ôn hòa làm nổi bật ga giường và thảm, khiến cho cảnh tượng trước mắt trở nên kỳ diệu.
Roland ngồi bên giường, nghe tiếng xèo xèo rất nhỏ phát ra từ ống dẫn khí nóng, luôn thấy giống như là một giấc mộng, giống như nơi này không phải là thời đại vương quyền lạc hậu, cũng không phải là xã hội hiện đại sản phẩm điện tử có mặt ở khắp nơi, mà là tuổi thơ kẹp giữa hai thời kỳ này.
Ấn tượng của hắn về thời đại đó giống như là lúc này, khắp nơi đều bị mờ nhạt bao bọc, cho dù là đèn chân không, phim, hay ảnh chụp cọ rửa ra, toàn bộ đều có màu sắc như nhau.
Nhưng mà trong trí nhớ này không có Anna.