CHƯƠNG 478 Sau cuộc ân ái, Anna gối lên trên cánh tay Roland, dựa vào người hắn như một con mèo con.
"Điện hạ, có thể gặp được ngươi... thật tốt." Qua hồi lâu, hô hấp của nàng mới khôi phục lại bình tĩnh, khẽ nỉ non.
"Gọi ta là Roland đi." Hắn chậm rãi vuốt vuốt mái tóc dài của đối phương, mỉm cười nói: "Ở đây không có người ngoài, ta còn chưa từng nghe ngươi gọi thẳng tên ta."
"Ro... land."
"Ngoan." Hắn gãi gãi tai Anna, chọc cho nàng cười lên mới cảm thán: "Thật ra thì... câu nói này hẳn là ta nói mới đúng. Nếu ở trước đây, ta hoàn toàn không thể tưởng tượng được mình sẽ gặp được cô gái tuyệt sắc như ngươi."