CHƯƠNG 493 Khi Roland thức dậy thì trời đã sáng rõ.
Hắn khoác thêm áo khoác, đi đến bên cửa sổ, kiến trúc để lộ màu sắc của mình qua hơi nước trắng mịt mờ, ngói đỏ tường xám kết hợp lại với nhau, tạo thành một loại màu sắc tạp nhưng giàu có sức sống. Tuy trong phòng vẫn rất lạnh nhưng mặt hướng ánh nắng lại có thể cảm thấy một chút ấm áp.
Tuyết trên đất đã tan.
Đi vào thư phòng đã được cải tạo thành văn phòng, trên bàn đã được đặt sẵn bữa sáng hôm nay, một cái trứng ốp lếp và hai miếng bánh nướng, cộng thêm một chén nước sôi, giống như ở thị trấn, hiển nhiên là Nightingale chuẩn bị cho mình.
"Cảm ơn!" Roland nói với một cái ghế nằm không có ai.