CHƯƠNG 509 Địa lao hoàng cung từng là ác mộng khi tứ vương tử còn bé, theo thềm đá mà xuống, loại cảm giác này không tự chủ được mà tràn vào trong lòng Roland.
Lật lại ký ức, hắn nhanh chóng tìm được nguồn gốc của sợ hãi.
Mười hai tuổi, năm đó Deflick lôi kéo tứ vương tử và Gaulon, Garcia cùng nhau thăm dò tầng hầm điện đường, mà tứ vương tử vẫn muốn dung nhập vào vòng tròn của bọn họ, đương nhiên cầu còn không được, lại không nghĩ rằng Deflick trộm được chìa khoá từ thị vệ, nhốt tứ vương tử vào nhà giam, sau đó ba người cười vang rời đi.
Trong phòng đen nhánh không ánh sáng, tứ vương tử sợ hãi đến hàm răng phát run, thậm chí không dám lớn tiếng kêu. Bởi vì trong điện đường thỉnh thoảng có thể nghe được tiếng kêu khóc thê lương, thị vệ nói đó là quỷ hồn ở lòng đất quấy phá, hắn sợ hãi tiếng la khóc sẽ thu hút những kẻ bất tử này tới, cuối cùng đành phải co rút lại ở một góc chân tường, dúi đầu vào đầu gối thấp giọng nức nở. Đến sáng sớm hôm sau, ba người đến chế giễu, nước mũi của hắn đã dính đầy mặt.
Từ đó trở đi, tứ vương tử cũng không dám tới gần tầng hầm hoàng cung một bước.