CHƯƠNG 626 Đây là… một giấc mơ sao?
Roland mở mắt trừng trừng, bước từng bước một đến bên cạnh rào chắn, quan sát toàn bộ khung cảnh ánh tịch dương rọi xuống trường học.
Trên bãi đất trống trải không có một ai, bóng của ô khung thành lẻ loi đổ xuống mặt đất kéo ra thật dài trong ánh chiều tà màu vỏ quýt. Ở phía xa xa là thư viện và tòa nhà ký túc xá quen thuộc, từng dãy cửa sổ trong suốt bị trời chiều làm nhiễm lên một tầng ánh sáng màu vàng.
Hắn đã từng học tập và sinh sống ở nơi này gần bảy năm, một cành cây ngọn cỏ cũng vô cùng quen thuộc. Mà giờ đây, ở tại chỗ này không đâu ngoài sân thượng, tầng lầu cao nhất của tòa nhà dạy học - cũng chính là nơi mỗi khi hắn rảnh rỗi thường lui đến nhất.
Ở nơi này, Roland có quá nhiều hồi ức về nó.