CHƯƠNG 632 Ánh sáng xuyên qua màn đen tối tăm, sau khi tầm mắt mơ hồ thích ứng với ánh sáng, thứ đầu tiên đập vào mắt chính là trần nhà trắng như tuyết, qua mất mấy giây Roland mới thoát khỏi tình trạng choáng váng do vừa mới tỉnh dậy, theo tầm mắt dần dần trở nên rõ ràng hơn hắn cảm thấy có gì đó sai sai.
Đây rốt cuộc là nơi nào?
Hắn ngồi bật dậy, nhờ vậy mà hắn mới phát hiện bản thân vậy mà lại ngủ trong một căn phòng có thiết kế hiện đại, dưới người là chiếc giường mềm mại, đầu giường đặt đèn bàn và khăn giấy, bên kia là tủ quần áo màu đỏ nâu. Ánh mặt trời chói mắt xuyên qua khung cửa sổ lá sách, rải đều lên ga giường và trên cánh tay hắn, mơ hồ nóng dần lên.
Chết tiệt! Chẳng lẽ trận đấu này còn chưa kết thúc?
Cảm giác buồn ngủ trong lòng Roland nhất thời biến mất không còn chút vết tích, hắn từ trên giường lăn xuống, đưa tay ra muốn triệu hồi khẩu súng phòng thân, nhưng đợi nữa ngày, trong tay vẫn trống không.