CHƯƠNG 637 Sau khi rời khỏi giấc mơ, Roland không còn chút buồn ngủ nào. Hắn kích động xoay người xuống giường rồi trực tiếp khoác áo khoác đi vào trong văn phòng. Sau đó, hắn rút ra mấy tờ giấy trắng, bắt đầu ghi lại một vài kiến thức còn sót lại của hóa học sơ cấp và bảng tuần hoàn các nguyên tố hóa học.
Hai lần đi vào giấc mơ cũng làm hắn nhận ra một vài quy luật. Đầu tiên, thời gian trong giấc mơ trôi đi không ngang bằng với thời gian ở thế giới thực. Điểm này rất dễ hiểu, ngày thường hơi buồn ngủ cũng có thể mơ được một chuỗi nội dung rất dài… Có lẽ là khi thị giác, thính giác, xúc giác và các cảm giác khác được cung cấp từ bên trong, thì bộ não có thể đạt tới một tốc độ phản ứng rất cao.
Ví dụ như hắn ở trong giấc mơ hoạt động tám tiếng, mãi cho đến khoảng ba giờ chiều, nhân cơ hội Angela chưa về nhà nên đã lợi dụng một chiếc thang xếp ở trong phòng ngủ để rời khỏi giấc mơ. Mà bên này vẫn cứ là đêm khuya, ánh trăng treo cao trên đỉnh đầu, chỉ sợ phải bốn đến sáu tiếng nữa mới có thể nhìn thấy mặt trời mọc.
Thứ hai là trình độ sinh động của bộ não. Có lẽ là do giấc mơ quá chân thật, nên Roland phát hiện ra hành động của mình trong giấc mơ không tương đương với trạng thái nghỉ ngơi khi đang ngủ… Vậy sẽ sinh ra một vấn đề rất khó giải quyết chính là ban ngày xử lý chính vụ, buổi tối còn phải kiếm tiền nuôi gia đình, một ngày bận rộn hai mươi tư tiếng đồng hồ. Hắn bỗng nhiên cảm thấy như mình sắp trở thành chiến si thi đua của thành Neverwinter… Còn là người chăm chỉ nhất nữa chứ.
Nhưng Roland vẫn chưa thử xem ngủ trong giấc mơ là thế nào. Nếu có thể lợi dụng chênh lệch thời gian hai bên để nghỉ ngơi trong giấc mơ, chắc chắn sẽ có thể nâng cao hiệu suất làm việc.