CHƯƠNG 642 Roland đóng sầm cửa lại, hít hai hơi thật sâu.
Bông tuyết dính trên người hắn tan ra thành giọt nước.
Mặc dù đã biết sự thất thường của mộng cảnh, nhưng một màn này vẫn khiến hắn cảm thấy chấn động.
Roland đi đến bên cửa sổ của phòng chứa đồ, thò đầu nhìn ra bên ngoài, bên ngoài bức tường bằng phẳng, hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng của cánh cửa, cũng không có dấu vết từng sửa chữa.
Nói cách khác, khi tầng tòa nhà trọ này được “xây xong” thì cánh cửa cũng cùng lúc được khảm vào trong tường, mà không phải sau này mới lắp vào.