CHƯƠNG 696 Đại khái không muốn bị người khác nhận ra, nàng mặc một chiếc áo ngắn kẻ caro và một cái quần Jeans, trên mặt còn đeo kính đen và đầu đội mũ lưỡi trai, thoạt nhìn vô cùng khiêm nhường. Nhưng ấn tượng về vị tam tỷ này được khắc sâu quá mức trong ký ức của tứ vương tử, cho nên kể cả có bịt kín mặt đi chăng nữa thì vừa nghe giọng nói vẫn có thể nhận ra được.
Roland nhìn tờ giấy được dán trên tay ghế tựa, xác nhận mình không ngồi sai chỗ rồi hỏi ngược lại:
- Sao lại không thể là ta chứ?
- Hừ.
Nàng hiển nhiên đã nhìn thấy cái tên trên tờ giấy, đành phải phát ra một tiếng hừ bất mãn.