CHƯƠNG 787 Roland không khỏi im lặng.
Không sai, ngũ cảm chẳng qua là thuộc tính vốn có của thế giới này, chẳng phải là thứ gì hiếm lạ đối với hắn cả, cảnh trong mơ cũng bởi vì quái dị và không trọn vẹn không được đầy đủ nên bị hắn coi là một nơi ảo tưởng được hư cấu ra. Nhưng nơi này lại thành thế giới hoàn mỹ mà Phyllis tha thiết ước mơ, ý nghĩa của nó chỉ sợ không hề thua kém với khi ở trong vực sâu tối đen không thấy năm ngón nhưng lại đột nhiên xuất hiện một ngọn đèn, cho dù giữa quá trình xuất hiện gian nan hiểm trở như thế nào, nhưng vẫn sẽ dũng cảm quên mình đi về phía ánh lửa.
Nếu sự xâm nhập của nàng thật sự chỉ là một lần ngẫu nhiên, một khi rời đi sẽ không có cách nào tiến vào được nữa thì thứ mà nàng mất đi chỉ sợ không phải rằng hắn có thể tưởng tượng được, thế giới hoàn mỹ mất đi đã lâu được đến không dễ dàng, cuối cùng chỉ còn nhớ lại được đau đớn, đây là một điểm quá mức tàn nhẫn đối với Phyllis.
Roland khẽ thở dài, đưa tay kéo đối phương:
- Ta biết rồi, thí nghiệm lại chờ đến buổi tối làm tiếp đi.