CHƯƠNG 823 Mặc dù bầu trời vẫn đổ tuyết nhỏ nhưng nó đã là thời tiết tốt với Bắc cảnh rồi.
Nail chán ngán lau chùi nòng súng trong tay, thỉnh thoảng mới dùng nó để ngắm kính hướng dãy núi Tuyệt Cảnh một cái —— Tần số này không ngừng giảm dần theo thời gian đóng trú ở nơi đây. Đến bây giờ, một ngày cùng lắm là hắn nhìn hai, ba lần thôi, thời gian còn lại hắn toàn dùng để bảo dưỡng súng kíp và tán gẫu với đồng nghiệp.
Bảo dưỡng vũ khí là một công việc yêu cầu sự tỉ mỉ, cứ khoảng tầm nửa tháng một là bọn họ sẽ nhận được một gậy dầu bọc trong giấy cứng, to chừng ngón tay cái. Nghe nói là dầu trơn phế thải của xưởng xà phòng dùng xong còn thừa lại. Khi nào cần dùng thì phải đốt nóng nó trước, rồi bôi lên bàn chải hai đầu, bàn chải này có một đầu lớn, một đầu nhỏ, vừa khép nhét vào trong trước phải đem nó nướng nhiệt, nữa vẽ loạn ở chuyên dụng song đầu chà lên, hậu giả một đầu nòng súng và ổ xoay được. Trước kia chỉ có tiểu đội mới có dụng cụ làm sạch, nhưng giờ nhà máy và xưởng ở thành Neverwinter càng ngày càng nhiều, bàn chải cũng đã trở thành vật phẩm nguyên bộ của khẩu súng, hầu như ai cũng có một cái.
Đương nhiên, nếu như không có đống lửa để dùng thì nhét vào trong ngực hoặc ngậm ở trong miệng thì vẫn có thể làm nóng gậy dầu. Mặc dù mệnh lệnh của Đệ Nhất Quân rõ ràng nghiêm cấm ăn loại dầu trơn phế thải này, những vẫn có binh lính bôi chút lên đồ ăn khi được phát lương khô để làm gia vị, ăn ngấu nghiến.
Làm một tiểu đội trưởng, bình thường hắn sẽ coi như không thấy gì hết.