CHƯƠNG 881 Hoàng hôn màu vàng từng chút rơi xuống giữa núi rừng, nhuộm một đường nét vàng cho những đám mây xung quanh. Bầu trời giống như phân tầng, từ xanh sang trắng, lại từ trắng chuyển sang đỏ, cuối cùng hóa thành ánh chiều tà chiếu xuống mặt đất khiến cho bãi cỏ rậm rạp cũng trở nên đỏ rực.
Ở cuối lãnh thổ của Garan có một sườn đất nhô ra, đứng trên đó có thể nhìn thấy những ngôi nhà, đồng ruộng và rừng cây nối với thung lũng cùng một lúc. Từ khi Nightingale còn bé đã thích cưỡi trên vai cha leo lên sườn núi thấp, như vậy nàng có thể thu hết toàn bộ nhà vào tầm mắt. Vì vậy, khi thi thể đầy vết thương của cha mẹ nàng được đưa về và người hầu hỏi nàng muốn chôn cất họ ở đâu, nàng không ngần ngại chọn bên trên sườn dốc.
Khi đó nàng đau buồn đến tột cùng, nhưng không muốn tin sự ra đi đột ngột của người nhà, trong lòng chỉ nghĩ nếu cha mẹ còn có thể mở mắt lần nữa thì dù cho mình và em trai ở chỗ nào trong nhà, bọn họ đều có thể nhìn thấy trước tiên.
Bây giờ đến trước bia mộ của cha mẹ lần nữa, Nightingale lại có tâm trạng hoàn toàn khác.
Bụi bặm trên tấm bia đá cũng không nhiều, hiển nhiên nơi này vẫn có người quét dọn, nàng cúi người xuống, lấy một xấp giấy trắng trong ngực ra xếp chỉnh tề lên trước hai tấm bia.