"Lúc này phải tìm chút chuyện cho bọn họ, Tiết gia chính là như vậy."
"Tiết gia, không thể thế lớn, không thể thế nhỏ; quan lại cần nhờ cậy, võ tướng lại phải đè nén; tuy đè nén, nhưng không thể để văn quan độc bá, như vậy thế gia cùng quan lại, ngoại thích, còn có văn sĩ chốn dân gian kiềm chế lẫn nhau, Thánh Nhân chỉ việc ngồi ở Mẫu Đơn Đình, quan sát tất cả."
"Vung một nắm mồi, hào kiệt thiên hạ đều tranh nhau đến, như vậy mới là Thánh Nhân hiền minh."
Tiểu thái giám vẫn chưa hiểu, chỉ nói: "Vậy nếu tính tình của vị Lý Hiệu Úy này bị bẻ gãy thì sao?"
Ty Lễ Thái Giám rũ mắt, nghĩ đến vị Thánh Nhân thường vẽ tranh cho quan lại thưởng lãm kia.