Ngày hôm đó, lửa lớn ở Giang Châu thành bùng lên dữ dội, lan nhanh chóng mặt. Nam nhân trước đó còn đang say giấc, đem tấm vải đỏ thắm do vợ mình may vá cất kỹ. Nói cũng lạ, mấy vị cô nương kia nói là Tướng gia cần.
Nhưng đến tận bây giờ, Tướng gia vẫn chưa tới đòi.
Cũng không sai người đến lấy.
Hắn có chút lo lắng, vẫn là nên cất kỹ vật này. Hôm qua cả đêm không ngủ được, hôm sau, liền nghe thấy bên ngoài ồn ào, tựa hồ như loạn quân đang đánh nhau.
Vội vàng chạy ra, kéo vợ mình trở lại, vào căn phòng nhỏ chật hẹp của họ, khóa chặt cửa lại. Sau đó, nam nhân nắm chặt cây búa, đôi mắt trợn to đầy tia máu.