Tiếng kiếm Xích Tiêu vang vọng.
Như rồng rời khỏi vực sâu, vang vọng tứ phương, toàn bộ Thái Hòa điện, sắc mặt mọi người đều ngưng trệ, chư vị phu tử của học cung trên mặt lộ vẻ kinh ngạc, vui mừng, xen lẫn chút bối rối tiềm ẩn.
Cấm vệ quân đều lộ vẻ mặt ngưng trọng, tên hoạn quan đứng đầu nhanh chóng lao tới, ngữ khí kịch liệt: “Các ngươi, các ngươi rốt cuộc là ai?”
“Đạo lý trung quân ái quốc, lẽ nào còn cần chúng ta tới dạy các ngươi sao? Chư vị phu tử, duyên cớ gì lại tự tiện xông vào cấm cung, các ngươi muốn tạo phản sao?”
“Chẳng lẽ học cung phụ tá bệ hạ nhất mạch tám trăm năm công nghiệp đều muốn tạo phản sao?”