Khương Thải không biết phải an ủi người em trai trước mặt thế nào.
Nàng đích thực là mưu thần của Khương Cao, nhưng cũng thật sự mang trong lòng một nỗi tiếc nuối, hận rèn sắt không thành thép. Một quân tử nho nhã như vậy, có thể trở thành người kế thừa của Khương Vạn Tượng, nhưng lại không thể là trụ cột trong thời loạn.
Người đời ai cũng có thể làm điều mình muốn.
Nhưng Khương Cao thì không.
Hắn chính là con trai trưởng của Khương Vạn Tượng, là thái tử, cũng là vị trữ quân của quốc gia này. Một vị quân vương không thể để lộ máu và nước mắt, hắn phải gánh vác đại nguyện của các đời tiên vương, cùng kết cục của cuộc phong vân loạn thế kéo dài suốt mấy trăm năm qua.