Bạch Nhạc biết, đây là ảo cảnh, cũng biết ý thức mình đang trầm luân từng chút một, nhưng không có bất kỳ biện pháp nào, ở trong loại ảo cảnh này, mọi thủ đoạn của hắn đều không phát huy ra được uy lực gì, thậm chí ngược lại, hắn càng giãy dụa càng khiến cho mình trầm luân nhanh hơn, chết nhanh hơn!
Càng nguy hiểm, càng cần bình tĩnh, và Bạch Nhạc vẫn luôn làm tốt điểm này.
Vù vù!
Gần như trong nháy mắt ý thức Bạch Nhạc bắt đầu trầm luân, Côn Ngô Kiếm trong cơ thể cảm ứng được nguy hiểm, tự nhiên lộ ra một luồng kiếm ý, trấn áp thức hải, bảo vệ thần hồn Bạch Nhạc!
Mặc dù bản thân Côn Ngô Kiếm không cách nào trợ giúp Bạch Nhạc mạnh mẽ phá vỡ ảo cảnh, thế nhưng có kiếm ý thủ hộ, vẫn có thể trì hoãn ảo cảnh thương tổn thần hồn Bạch Nhạc, vì Bạch Nhạc tranh thủ càng nhiều thời gian hơn!