Bản thân Bạch Nhạc đại diện cho Đại Càn vương triều tham gia Đại hội Đạo môn, thứ tự càng cao thì đối với Đại Càn vương triều và Ngô Văn Uyên sẽ càng có lợi, dựa theo lối suy nghĩ bình thường, Thư Khánh Dương nên để hắn liều mạng một lần mới đúng chứ.
- Ta vừa mới nhận được tin tức, vòng so tài này, người thất bại cũng sẽ còn một cơ hội. Tránh Đỗ Phi, ngươi sẽ nắm chắc hơn cơ hội bước vào Thượng Cổ Cấm Địa.
Câu nói kia, lại khiến trong lòng Bạch Nhạc giật thót.
Bây giờ còn lại cũng chỉ hơn có trăm người, qua lần tỷ thí này, được mấy chục người thắng tất sẽ tiến vào hàng ngũ một trăm người đứng đầu, đạt được cơ hội bước vào Thượng Cổ Cấm Địa, nhưng mà người thất bại cũng có thể có được cơ hội sao?
- Một vòng này có tổng cộng một trăm bốn mươi bảy người, để trống một người, cho nên sẽ có bảy mươi bốn người tiến vào hàng ngũ một trăm. Còn lại tam đại Thiên tông đều có ba vị trí sẽ trực tiếp tiến vào hàng ngũ một trăm. Vị trí cuối cùng, sẽ để người thất bại ở vòng này tranh đoạt một lần nữa.