Trong lòng Vệ Phạm Dạ lộp bộp một tiếng, rốt cục hắn cũng biết rõ suy nghĩ của Bạch Nhạc, trên mặt lập tức lộ ra mấy phần hoảng hốt.
Sự hỗn loạn mà bão táp loạn đao mang tới chính là sự phòng ngự hoàn mỹ nhất. Sau khi nó trôi qua, cũng đủ xóa nhòa mọi vết tích.
Những thiên tài như Vân Mộng Chân, Tư Đồ Lăng Phong, Tiêu Dật Phong sớm đã bước vào chỗ sâu trong bão táp loạn đao, còn những đệ tử thực lực không đủ khác bấy giờ đều đang nuốt cả răng lẫn máu mà chống đỡ. Ốc còn không kham nổi mình ốc, hơi sức đâu chú ý đến chuyện của người ngoài.
Đối với Vệ Phạm Dạ và Triệu Thụy, đây vốn là hoàn cảnh tốt nhất để bọn hắn tru diệt Bạch Nhạc. Nhưng nếu... Bạch Nhạc muốn phản kích, đây cũng là hoàn cảnh tốt nhất!
Vệ Phạm Dạ bừng tỉnh ra thì lập tức biến sắc, gào to: