Nhất thời gã không biết rõ ý đồ tới đây của Vân Mộng Chân, chỉ có thể dùng phương thức này để tỏ thái độ.
Không phản ứng với Thư Khánh Dương, Vân Mộng Chân lập tức chuyển ánh nhìn tới Bạch Nhạc.
Tình huống như này, Bạch Nhạc đương nhiên không thể tỏ ra mờ ám, chỉ nhàn nhạt nói:
- Thật đúng là thiên hạ rộng lớn nơi nào cũng có thể gặp lại, thánh nữ định động thủ với ta sao?
Thấy Bạch Nhạc xác thực không có ý động thủ với Thư Khánh Dương, Vân Mộng Chân đại khái hiểu ý Bạch Nhạc, đương nhiên sẽ không nhiều lời, hừ lạnh một tiếng rồi tiếp tục đạp sóng biển, chạy về hướng kiếp vân.