Nói hơi quá một chút, nam nhân muốn cưới Diệp Hiểu Nhân, có lẽ xếp hàng dài từ vương thành đến Thanh Châu.
- Không được, ta không đồng ý!
Diệp Thất vừa nói ra lời này, liền có một thanh niên đẩy bàn ra đứng lên, sắc mặt đỏ hồng nói:
- Thất thúc, Tiểu Nhân là tiểu công chúa nhà chúng ta, từ nhỏ đến lớn chưa từng để cho nàng bị nửa điểm ủy khuất, bây giờ lại muốn hi sinh hạnh phúc của nàng, đi mượn hơi tên Bạch Nhạc kia... Ta không đồng ý!
- Nói bậy! Cái gì mà hi sinh hạnh phúc của nàng, chỉ cần nàng có thể nắm được tâm Bạch Nhạc, đây chính là nhân duyên tốt nhất! Đến lúc đó, lão tổ có thể chỉ hôn là tốt nhất, làm sao có thể nói là hi sinh nàng?