Thời điểm này, Chung Ly không dám tranh luận với trung niên, đơn giản tóm tắt sự tình ra.
Đột nhiên mí mắt trung niên hơi nhảy, giờ khắc này, rốt cục hắn cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, lạnh giọng mở miệng nói:
- Rốt cuộc các hạ là ai?
- Có lẽ là ta nên hỏi các ngươi trước tiên!
Bạch Nhạc lười biếng nhìn quanh một cái, hồn nhiên không có nửa điểm giác ngộ mình bị bắt làm tù binh, tỏ vẻ chán ghét nói: