Hơn nữa, tượng thần linh bị hắn phá trừ khi trước không chỉ một pho, dù ném mất chỗ này thì cũng không đến nỗi mất trắng.
Trong tình cảnh đó, hắn há còn có tâm tư triền đấu với Bạch Nhạc, hai cánh vung lên, đột nhiên hiện ra bản tướng, bỏ chạy đến vị trí pho tượng thần linh còn lại.
- Bạch Nhạc, món nợ này ta nhớ kỹ, ngày sau tất có hồi báo!
Bỏ lại một câu uy hiếp, Kim Sí Đại Bằng trực tiếp tan biến vào trong bóng đêm.
Chỉ là đối với uy hiếp này, Bạch Nhạc hiển nhiên căn bản không để ở trong lòng, con rận nhiều không sợ ngứa, việc gì phải để tâm nhiều thêm một người ghi hận lên đầu mình.