Lần nữa thỉnh mời Kỷ Thần đi vào, Bạch Nhạc tùy ý mở miệng nói.
Nơi đây rõ ràng là phủ đệ của Kỷ Thần, nhưng lúc này, hắn lại có vẻ đứng ngồi không yên.
- Yên tâm, trừ phi quận thủ đại nhân còn muốn lật qua nợ cũ với ta, bằng không, chuyện qua rồi thì cứ để nó qua đi.
Khoát khoát tay, Bạch Nhạc nhẹ giọng mở miệng, cũng tính là đút cho Kỷ Thần một viên thuốc an thần.
Trầm mặc khoảnh khắc, Kỷ Thần có chút chán nản ngồi xuống.