- Thượng Quan trưởng lão, việc này nói rất dài dòng. Nhưng, Thanh Vương quả thật là ta mời lên núi. Dù có thế nào, ta cũng phải bảo đảm sự an toàn của ông ta. Nếu không, há không phải để người khác nói Đạo Lăng Thiên Tông ta hành sự bỉ ổi, dụ giết Thanh Vương?
Có rất nhiều chuyện không thể giải thích, nhất thời, Vân Mộng Chân cũng chỉ có thể viện lý do này.
- Dừng tay! Tất cả dừng tay cho ta! Thanh Vương, ta sẽ đích thân tiễn ông xuống núi, xem ai dám ngăn cản!
- Cái rắm! Chư vị trưởng lão đừng bị ả lừa! Yêu nhân Ma Đạo, người người phải trừ diệt. Việc Vân Mộng Chân kết giao Ma Đạo đã bị lão tổ biết, nay ta phụng lệnh lão tổ, gọi ả vào Thánh Địa. Là đúng là sai, mời chư vị theo ta cùng vào Thánh Địa diện kiến lão tổ, ắt tự có phán xử công bằng!
Hàn Tân Phi không phải kẻ ngu. Trong loại tình hình này, hắn biết rõ nên làm thế nào để đối phó Vân Mộng Chân.