Tay áo khẽ phất, lập tức liền có một cỗ lực lượng nhu hòa nâng Nghiêm Khoan dậy.
- Đứng lên đi, ngươi rất tốt!
Được Bạch Nhạc khích lệ như thế, mặt Nghiêm Khoan lập tức đỏ hồng, cảm giác hưng phấn đúng thật khó mà diễn tả bằng lời, lúng ta lúng túng, nhất thời không biết nên nói gì cho phải.
Chỉ thoáng chốc ngắn ngủi, những đệ tử khác có mặt trên Thiên Tâm Phong rốt cục cũng hồi thần.
Có lão nhân tinh ý, liếc mắt liền nhận ra thân phận Bạch Nhạc, tức thì, tất cả đệ tử trên khắp Thiên Tâm Phong đều đồng loạt quỳ rạp xuống.