Thời gian vạn năm qua đi, dù thù hận có lớn đến mấy cũng nên được hóa giải, rốt cuộc người ở đây chỉ là một ít phàm nhân và tu hành giả cấp thấp thôi, Côn không lý nào lại cứ phải cắn chết không tha, điều này căn bản không phù hợp với phong cách hành sự một vị cường giả thần linh.
Trừ phi... Huyết mạch của Côn bị Thâm Hải nhất tộc cướp đoạt, chỉ có thôn phệ sạch sẽ người tộc này mới có thể giúp Côn khôi phục lực lượng huyết mạch.
Như thế, hết thảy liền được xâu chuỗi một cách hoàn mỹ.
Bản thân Côn vốn là thần thú thủ hộ cho Thâm Hải nhất tộc, chỉ là đến sau, vị tộc trưởng kia cường hành rút đi lực lượng huyết mạch của Côn để nhằm đề thăng thiên phú tu hành cho tộc nhân, dẫn đến Côn phát cuồng, phát động trớ chú!
Sau khi lưỡng bại câu thương, Thâm Hải nhất tộc bị nhốt dưới biển sâu, đồng thời cũng bị trớ chú khốn nhiễu.