Then chốt nhất là, tùy theo trận kịch biến này, Tô Nhan đột nhiên cảm giác được cảm giác cứng ngắn trên thân mình giảm bớt đi nhiều, phảng phất như có càng nhiều sinh cơ về lại trong cơ thể.
Mặc dù chưa thể triệt để khôi phục, nhưng chí ít có thể khiến nàng chống đỡ thêm mấy ngày.
Theo như Tô Nhan thấy, hết thảy điều này tự nhiên đều là công lao của Bạch Nhạc!
Nàng có lòng muốn đi giúp Bạch Nhạc, nhưng kịch biến địa chấn vừa kết thúc, đám binh dũng canh chừng trước Thanh Vương Điện lại khôi phục bình thường, vẫn đứng canh ngoài điện, căn bản không khả năng xông vào được bên trong.
Vô luận nàng gấp gáp đến đâu cũng chỉ đành phải thủ ở đây, không còn cách nào khác.