Phản xạ của Bạch Nhạc rất nhanh, tay cầm kiếm của hắn hơi giương lên, nhanh chóng đón lấy ánh kiếm xanh rồi dựa vào sự cứng chắc của Côn Ngô Kiếm mà dễ dàng chém nát nó.
Một kiếm này, khiến tâm Bạch Nhạc bình tĩnh.
Thanh Vương Kiếm không ở đây, ánh kiếm rơi xuống làm sao có thể so được với uy lực của Côn Ngô Kiếm.
Khóe miệng Bạch Nhạc nhếch lên một nụ cười châm chọc, lãnh đạm nói:
- Sức mạnh mà ngươi có thể điều động là có hạn phải không? Sử dụng càng nhiều, sức mạnh của ngươi sẽ càng yếu, vì vậy ngươi chắc chắn phải giam ta ở trong nơi này chứ gì?