Những chuyện khác không nói, chỉ riêng thái độ của Bạch Nhạc đối với Linh Khư Quả, hắn hổ thẹn không bằng.
Đừng nói thân phận không có căn cơ của Bạch Nhạc, cho dù có là đệ tử của Tử Dương Chân Nhân như Văn Trạch hắn, cũng tuyệt đối không nỡ nhường Linh Khư quả đi.
Bạch Nhạc khẽ lắc đầc, nhẹ giọng nói:
- Tô Nhan tuy chỉ là ma tu, nhưng ban đầu lúc huyết tế, nàng ấy vẫn luôn giúp ta ngăn cản, vì chuyện này mà không màng nguy hiểm. Bạch gia ta gặp nạn, nàng ấy trước sau đều không rời đi. Nàng ấy có tình, hà cớ gì ta lại vô nghĩa?
Văn Trạch thở dài một câu, chậm rãi nói: