- Chỉ trong vòng hơn một năm ngăn ngủi, ngươi, niềm kiêu ngạo số một của Thanh Châu, đã có thể thực sự danh xứng với thực rồi.
Thất Tinh tông tông chủ hơi mỉm cười, hắn đỡ lấy cánh tay Bạch Nhạc, nhẹ nhàng nói.
Bạch Nhạc không ý trách cứ chuyện lúc trước, hắn đương nhiên cũng không cố tình giải thích, xem như chưa có chuyện gì xảy ra.
Bạch Nhạc lắc đầu đáp:
- Chỉ là chút hư danh mà thôi. Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, tiểu tử còn kém xa.