Để giúp Lục Hi Nhi nhìn rõ, đường kiếm này Bạch Nhạc cố ý chém ra rất chậm, chậm đến mức mỗi một động tác đều cực kỳ rõ ràng, có thể khiến người ta vừa nhìn là lập tức hiểu ngay.
Nhưng một nhát kiếm đơn giản này lại nháy mắt đã chém đứt bàn tay của Mã Văn Cử.
- A!!!!
Trong miệng Mã Văn Cử phát ra một tiếng hét thảm thiết, ánh mắt hắn lộ ra vẻ sợ hãi rồi ôm lấy bàn tay bị chém đứt của mình, đau đớn ngã lăn xuống mặt đất.
Đến lúc này, Mã Văn Cử sao có thể không hiểu, lần này hắn thật sự chọc đến kẻ đáng sợ rồi, sau đó liên tục bò lăn về phía xa.