Mãi đến khi thấy bóng dáng của Mâu Kình Thần biến mất, lúc này Bạch Nhạc mới âm thầm thở phào, hắn buông tay ra trả ngọc bội Cửu Long Hoàn về lại, chỉnh lại quần áo một chút rồi lần nữa chào hỏi mọi người:
- Bạch Nhạc đa tạ chư vị tương trợ!
Bạch Nhạc cũng không tự cao tự đại, thái độ của hắn rất rõ ràng, trở lại Duyễn Châu, Bạch Nhạc chỉ là đệ tử của Linh Tê Kiếm Tông, không có quan hệ gì với phủ chủ Thanh Châu.
- Không ngờ chết một tên Bích Vân Đào lại thật sự gặp phải Mâu Kình Thần! Bạch phủ chủ, lần này sợ là ngươi thật sự chọc phải phiền phức rồi.
Chu Đông Dương thở dài một tiếng, nhẹ giọng mở miệng nói.