Lục Yên Nhiên dậm chân, mắc cỡ đến đỏ bừng cả mặt, giận dỗi nói:
- Bạch đại ca, huynh lại trêu người ta rồi, người ta không thèm quan tâm đến huynh nữa.
Bạch Nhạc bật cười một tiếng, hắn vừa đi về phía trước vừa nói:
- Được rồi, sắc trời cũng không còn sớm nữa, ta đưa cô về nghỉ ngơi trước.
Bạch Nhạc dẫn Lục Yên Nhiên về phòng xong, lúc này mới tùy tiện tìm đại một gian phòng gần đấy để ở.