Mặc dù bên trong Đạo Lăng Thiên Tông có một chút nội đấu, cố ý đặt Vân Mộng Chân vào trong nguy hiểm, nhưng mọi chuyện gần như cũng phải có một giới hạn, dù thế nào thì Vân Mộng Chân cũng là Đạo Lăng Thánh Nữ, không thể nào cứ mãi không quan tâm đến nàng được.
Ván cờ trong chuyện này vô cùng phức tạp, hoàn toàn không phải là người ngoài có thể hiểu được.
Chẳng qua đối với Bạch Nhạc, hắn cũng không cần phải hiểu nhiều như vậy, hắn chỉ cần biết đường lối đại khái là đã đủ để phán đoán rồi.
Bạch Nhạc hơi ôm quyền, nhẹ giọng nói cảm ơn:
- Đa tạ! Ta biết rồi.