- Kim tam gia, ngài là thần tài, ai dám trách móc?
Khóe miệng Bạch Nhạc lộ ra vẻ tươi cười, tùy ý trêu ghẹo nói.
- Haiz, không dám, Bạch phủ chủ, ngài mà cứ gọi như thế, ta sẽ lập tức đi ra ngoài! Ngài cứ gọi ta là Tam Bàn là được.
Cái đầu Kim Tam Bàn rung như trống lắc, vội vàng xua tay nói.
Bạch Nhạc mỉm cười, không trêu cợt hắn nữa, tùy ý ngồi ở bên cạnh: