Tự nhiên hắn không quan tâm gì đến danh tiếng Thận Lâu Vương, cho dù quay đầu bỏ chạy, để Thận Lâu Vương mất hết thể diện, cũng không có quan hệ gì với hắn.
Nhưng hiện tại, dưới loại tình huống này, trước tiên không nói có chạy được hay không.
Nếu thật sự chạy, chính là chuyện vô bổ, không những giúp Vệ Phạn Dạ thành danh, hơn nữa còn khiến mình phải gánh tội danh cấu kết với Yến Bắc Thần, không thể nghi ngờ loại đả kích này là trí mạng, vô luận như thế nào, Bạch Nhạc cũng không có khả năng gánh vác.
- Quả nhiên là tự cổ anh hùng xuất thiếu niên!
Thận Lâu Vương phát ra một nụ cười nham hiểm, lạnh lùng mở miệng nói: