Bất tri bất giác, đêm đã đến canh ba.
Mặc dù ngồi ở trong khoang thuyền, nhưng Bạch Nhạc vẫn cảm nhận được một cỗ áp lực khủng bố, trong nháy mắt, các nữ tử vốn đang đánh đàn chợt biến sắc, cầm huyền trong tay cũng theo tiếng mà đứt.
Bạch Nhạc hơi nhíu mày, lúc này mới lững thững từ trong khoang thuyền đi ra, ngẩng đầu một cái, liền nhìn thấy một con thuyền khổng lồ, mặc dù còn cách xa nhau một đoạn, không thấy rõ tình cảnh trên thuyền, thế nhưng Bạch Nhạc vẫn cảm nhận được khí tức của Đại La Ma Quân.
- Bảo bọn hắn lái thuyền qua!
Bạch Nhạc liếc mắt nhìn Bùi Tuyết Tê đang theo mình đi ra, nhẹ giọng dặn dò.