Bạch Nhạc ôm Hà Tương Tư trong lòng, thần niệm khẽ động, lập tức có một luồng thần hồn chi lực chậm rãi rót vào trong cơ thể Hà Tương Tư, cố gắng giúp nàng ổn định thần hồn.
- Vô dụng thôi, Bạch sư đệ, ở giây phút cuối cùng có thể gặp lại đệ, ta đã rất thỏa mãn rồi.
Hà Tương Tư nắm tay Bạch Nhạc, nhẹ nhàng nói:
- Bạch sư đệ, ta có thể cầu đệ một chuyện được không?
Bạch Nhạc không ngừng rót thần hồn chi lực vào trong cơ thể Hà Tương Tư, hắn trầm giọng nói: