Ánh mắt Vệ Phạm Dạ sáng lên, hiện lên một sự tự tin khó nói thành lời.
Lấy bản thân Vệ Phạm Dạ ra so là vì hắn tin tưởng hắn với Bạch Nhạc là cùng một loại người, bên trong họ đều có một loại kiêu ngạo tự phụ như nhau.
Vệ Phạm Dạ nheo mắt lại, trầm giọng nói:
- Có lý do gì có thể khiến ta không tiếc đánh cược tính mạng để thắng trận đấu này? Trừ phi có một số bí mật đáng giá để ta mạo hiểm bảo vệ.
Trần Kiếm Phong đứng bên cạnh Vệ Phạm Dạ, khẽ hỏi: