Vân Mộng Chân bỏ chén trà trong tay xuống, quay đầu chậm rãi đánh giá Hà Tương Tư một lúc, lúc này mới lên tiếng:
- Cứu ngươi là bởi vì ta thiếu Bạch Nhạc một ân tình, chàng bằng lòng dùng ân tình này để ta cứu ngươi, cho nên nếu ngươi muốn cảm tạ thì cũng nên đi cảm tạ Bạch Nhạc.
Tính tình của Vân Mộng Chân đã cực kì lạnh lùng, đối mặt với Hà Tương Tư thì lại càng lạnh nhạt hơn.
Mặc dù vì thỉnh cầu của Bạch Nhạc nên Vân Mộng Chân mới cứu Hà Tương Tư, nhưng chuyện này cũng không mang ý nghĩa nàng có thiện cảm với Hà Tương Tư.
Loại chuyện hai nữ nhân vừa gặp mặt đã nói chuyện riêng tư, trở thành tri trỉ, hơn phân nửa là những tình tiết của những kẻ ngu si theo chủ nghĩa nam chủ tự hoang tưởng ra thôi.