Vân Mộng Chân lắc đầu, trầm giọng nói:
- Ngoài Thượng Cổ Cấm Địa có cấm chế do các đời chưởng giáo chân nhân và Thánh Nữ duy trì. Cho dù Thông Thiên Ma Quân có sống lại cũng không thể phá vỡ cấm chế để xông vào được.
Bạch Nhạc im lặng, thấy Vân Mộng Chân tự tin như vậy, rốt cuộc hắn vẫn không nói hết câu, chỉ lắc đầu nói khẽ:
- Yên tâm đi, lần này ta chỉ đi một vòng, sẽ không tranh giành cái gì với nàng. Còn về vấn đề có gặp nguy hiểm hay không... có Nghịch Ma Kiếm trong tay, chỉ bằng bọn Triệu Thụy thì sẽ không làm gì được ta đâu.
Có mấy câu Bạch Nhạc không thể nói ra, nhưng hắn vẫn có chút lo lắng thấp thỏm. Hắn nhất định phải đi vào để bảo đảm cho sự an toàn của Vân Mộng Chân.